4.30.2009

CHẤT HIỆP SĨ LÃNG MẠN TRONG POP ANH & NHỮNG ĐẠI DIỆN

2006 - Nghệ thuật không bao giờ thiếu tính lãng mạn. Còn những danh hiệu như ông hoàng, ông vua, hay hoàng tử dường như quá đẹp đối với những chàng lãng tử phóng khoáng của Pop Anh. Xin phép gọi họ là những hiệp sĩ, trước hết vì phong thái trong phong cách nghệ thuật phá cách của họ trong Pop Anh truyền thống một vài năm gần đây. Arctic Monkeys – Dấu chấm hỏi cho nền công nghiệp ghi âm Thành lập cuối năm 2002 bởi bốn chàng trai trẻ vùng Sheffield miền Bắc nước Anh, The Arctic Monkeys nổi tiếng nhờ những singles (bài hát đơn) xếp đầu bảng xếp hạng ở Anh trong nhiều năm trước khi album đầu tiên của nhóm ra đời vào đầu năm 2006, và chỉ sau hai tuần tiêu thụ được 360.000 bản. Sự thành công của Arctic Monkeys khiến các đại gia trong ngành công nghiệp âm nhạc phải suy nghĩ lại về hiệu ứng của tiếp thị đối với đối tượng biết nghe nhạc thực thụ. Những bài hát của Arctic Monkeys đến với công chúng từ những CD demo phát không cho mọi người nghe thử. Những người thích nhạc của nhóm đã đưa những bài hát lên mạng, các trang chia sẻ thông tin và cho download trực tiếp như MySpace, iTunes Store. Cho đến khi nhạc của nhóm thành cơn sốt, các chuyên gia bình luận âm nhạc trên BBC Radio 1 mới bắt đầu để ý, có những cuộc phỏng vấn và phát nhạc của Arctic Monkeys. Sự thành công của Arctic Monkeys là một hiện tượng gây tranh cãi khi các nhà phê bình chỉ trích về tính phi chính thống khi những bài hát được công diễn lại chưa từng được phát hành chính thức bởi bất kỳ hãng đĩa nào. Tuy nhiên, một số nhà báo cho rằng sự thành công của Arctic Monkeys là có thật, và rằng từ sau cơn sốt The Beatles dạo đầu thập niên 60 thế kỷ trước, chưa bao giờ không khí âm nhạc lại có dịp xôn xao và rạo rực trong công chúng yêu nhạc và giới trẻ đến thế. Nhạc của Arctic Monkeys đánh thức sự chờ đợi một cái gì đó quá đỗi chân chất, khỏe khoắn trong công chúng yêu nhạc vốn đã bị khô và chi phối quá nhiều trong một thời gian dài từ đầu thập niên 80 khi electro-pop thịnh hành cho đến cuối thập niên 90 với sự bùng nổ của những nhóm boysband, girlsband… Mặc dù Blurr, Oasis đã để lại tên tuổi trong lòng người yêu nhạc như những nhóm pop rock kế thừa của Rolling Stones, The Kinks và The Beatles… những cơn sóng họ tạo ra vẫn rất nhẹ nhàng, êm ả. Phản ứng của giới trẻ đối với âm nhạc của Arctic Monkeys là một chuyện lạ khiến nhiều nhà sản xuất và hãng phát hành danh tiếng phải ngẩn ngơ – làm sao âm nhạc của một nhóm không có tên tuổi, không có dự án, không hề có chiến lược tiếp thị và xây dựng tên tuổi, không có bàn tay của các đại gia nâng đỡ lại đứng đầu các bảng xếp hạng và được nghêu ngao ở khắp mọi nơi? Rõ ràng công chúng yêu nhạc biết rất rõ điều họ hằng mong đợi: đó là một thứ âm nhạc thực sự khỏe khoắn. Sức hút của Arctic Monkeys đến từ nội lực không bị hề vướng víu trong cách xử lý tiếng guitar điện thành từng khối chắc khỏe, trong giai điệu ngọt ngào cục mịch rất nam tính, trong ca từ còn lẫn tiếng địa phương và cách phát âm lười biếng của người phương Bắc. Không chỉ giới trẻ, cả những chính khách, nghị sĩ cũng không ngần ngại nói trước truyền thông rằng The Arctic Monkeys đánh thức họ mỗi sáng chứng tỏ sức hút của âm nhạc của nhóm không chỉ giới hạn ở giới trẻ. Dễ nhận ra trong nhạc của Arctic Monkeys tinh túy của những ban nhạc đàn anh gạo cội, đó là giai điệu đơn giản, hạnh phúc của The Beatles, những đoạn trường ca của Oasis, chất hào hùng của The Stone Roses, lém lỉnh của The Smiths, tiếng guitar ngắn, chát của The Libertines…. Nhưng tất cả khi tụ lại trong Arctic trở thành một chất rất riêng. Cách viết lời của nhóm - những suy nghĩ, cảm nhận của tuổi trẻ được đặt vào thẳng thắn và bạo dạn gần giống lối hát nói của nhạc rap. Alex- thành viên sáng tác chính của nhóm được mệnh danh là kẻ quan sát giỏi. Thái độ của The Arctic Monkeys trước những thói phù phiếm, giả dối là một lời ghẹo bông đùa đầy ẩn ý của những chàng trai thông minh kiệm lời. Arctic Monkeys không định nghĩa mình là nhóm nhạc của những người trẻ kỳ quặc thích tách mình khỏi cộng đồng và khư khư những phẩm chất dễ thương tổn thường gặp ở tuổi trẻ. Arctic Monkeys chơi nhạc cho những kẻ từ lãng mạn ngại ngùng nhất đến ngang tàng chai cứng nhất. Miễn bạn biết trân quí giá trị thật, cảm xúc thật, và có một chút tai nghe rock thì Whatever People Say I Am, That’s What I’m Not – album đầu tiên của The Arctic Monkeys là thứ nhạc đáng nghe để thức dậy mỗi sáng trong cảm giác phấn chấn hân hoan của tuổi trẻ. Robbie Williams – Kẻ hành hương thương khó nhiều may mắn Có thể nói Robbie Williams từ chối ngôi vị ông hoàng để chỉ làm một hiệp sĩ vì tính khí thất thường, lúc thì ngông cuồng mê đắm, khi thì bất chấp, lãnh cảm và luôn tiềm ẩn một thứ năng lượng phá hủy trong người. Cựu thành viên Take That đã từng bị chỉ trích vì thiếu nghiêm túc sau đó đã trải qua điều trị về tâm lý vì những bất an thường xuyên gặp phải. Năm 2002 đánh dấu cuộc giao hảo giữa Robbie và Guy Chambers, người đồng sáng tác với Robbie nhiều ca khúc nổi tiếng như Rock DJ, Feel, Angles…. Cuộc hợp tác tiếp theo với Stephen Duffy cho ra Intensive Care (2005), và gần đây nhất Rudebox, thể nghiệm nhạc dance từ hip-hop những năm 80. Elton John từng nói về Robbie như một nghệ sĩ số một thế giới hiện nay, ….nghệ sĩ Pop…với tổng số đĩa bán được trên 6 triệu bản trên toàn thế giới. Mặc dù không mấy thành công ở Mỹ, Robbie được hâm mộ trên toàn thế giới không chỉ bởi tài sáng tác, giọng nam cao êm nhất từng được biết, mà cả sự nhạy cảm, thông minh và khiếu châm biếm trên sân khấu khiến những buổi diễn của Robbie bao giờ cũng đầy năng lượng. Bình chọn của BBC, Robbie xếp thứ 77 trên 100 người Anh đương đại tài năng nhất, cùng lúc đó, Robbie cũng được vị trí 17 trên 100 nhân vật tai tiếng nhất, theo bình chọn của Channel 4. Tính phức tạp trong đời sống tinh thần và tình cảm của Robbie ngày càng khiến người hâm mộ lên cơn sốt và cánh phê bình bối rối. Robbie –phủ nhận tin đồn mình là người đồng tính, trong khi luôn cực kỳ tỏ vẻ “khoe của” với phụ nữ khiến người ta nghĩ rằng anh có điều che dấu. Robbie công khai với cánh nhà báo rằng anh là người theo chủ nghĩa tự nhiên, tiên phong trong việc công khai chụp hình nuy và sử dụng chính hình ảnh đó để quảng bá cho album mới Intensive Care của mình. Những ca khúc đáng chú ý trong album mới là Advertising Space, Sin Sin Sin, Make Me Pure, Ghosts… Những album của Robbie luôn được biên tập kỹ như một bữa tiệc không ai có thể chối từ hoặc chê là không ngon được. Intensive Care đánh dấu giai đoạn hợp tác mới với cựu thành viên nhóm Duran Duran Stephen Duffy, nhưng dù là ai, người đồng sáng tác cũng chỉ là người giúp Robbie giải thoát những hoài nghi và xung đột về tình yêu và lòng tin vào Thượng đế tính của mình. James Blunt – Chàng đại úy khờ khạo, si tình Gần 10 năm sau khi Candle in the Wind của Elton John xếp thứ nhất trong bảng xếp hạng Billboard Hot 100, You’re Beautiful của James Blunt đã làm được điều tương tự, mang lại danh tiếng cho tên tuổi James Blunt - ca sĩ, nhạc sĩ đa tài người Anh vốn từng là Đại úy trong quân đội Anh và phục vụ cho lực lượng gìn giữ hòa bình tại Kosovo. Sinh ra trong gia đình truyền thống quân đội, James Blunt theo nghiệp gia đình và sớm thăng hàm Đại úy vì nhiều công trạng phục vụ hoàng gia và khối quân sự NATO. Không chỉ sáng tác, chàng Đại úy James còn chơi tốt nhiều loại nhạc cụ như guitar, piano, organ, bộ gõ marimba, và mellotron- một loại keyboard cơ-điện cổ điển của Anh. Sau khi giải ngũ, James Blunt được sự giúp đỡ của đàn chị Linda Perry thành viên kỳ cựu của 4 Non Blondes, người đã viết ca khúc cho Pink, Christina Aguilerra, giới thiệu và làm việc với êkíp sản xuất của hãng đĩa Custard, Mỹ và trở thành một trong số ít những nghệ sĩ Anh có thành công được thừa nhận rộng rãi ở một thị trường khó vào như Mỹ. Mặc dù High - ca khúc đầu tiên trong album được tung ra trước đó khá lâu song Back To Bedlam không dành được ưu ái của các bảng xếp hạng mãi đến khi đĩa đơn của You’re Beautiful được yêu cầu liên tục trên BBC Radio 2 va trở thành một bản tình ca lan nhanh trong giới trẻ, đặc biệt là các chàng trai. You’re Beautiful là một tuyệt phẩm hiệu ứng của trường phái tư duy đơn giản. Nội dung bài hát là cảm xúc của một chàng trai tình cờ bị cuốn hút bởi một người đẹp trên tàu điện ngầm, trong giây lát, cái nhìn của hai người bắt được nhau, vẻ đẹp của cô gái làm chàng trai thảng thốt. Anh biết rằng cô vẫn mãi chỉ là một người đẹp trong đám đông, nhưng khoảnh khắc hai ánh mắt giao nhau ấy, vẻ đẹp người con gái sáng ngời trong ký ức của chàng trai. Có lẽ bài hát gây được hiệu ứng mạnh mẽ vì tính chân thật của cảm xúc. Một giây phút đó là có thật. Nhiều giây phút như thế cũng là có thật. Có thể vạn lần như một nhưng lúc nào, sự choáng ngợp trước mỹnhân bao giờ cũng bay bổng mới lạ tràn đầy như trẻ con bị thôi miên trước pháo bông. James hát bằng thứ giọng cao, đơ, lơ lửng của người vùng Wiltshire, miền Nam nước Anh, buông từng bước một như người hùng sải chân trên phố hoài tưởng về một vẻ đẹp đầy ngưỡng mộ nhưng không hề nuối tiếc. Chính cái chất buông ấy đã diễn rất đạt cái trong trẻo của cảm xúc – và chính vì thế, You’re Beautiful trở thành một bản tình ca được hát theo nhiều nhất. Hay nghe Goodbye My Lover cũng thế, đau buồn khi chia tay, ừ thì cũng thống thiết thật, nhưng cái sự nhẹ tênh lơ lửng của James đôi khi khiến người nghe phải bật cười vì anh diễn vai người tình sầu khổ đạt quá: quay lưng vẫy chào mà vẫn luôn mồm “Tạm biệt người tình của anh, tạm biệt người tình của anh, em vẫn là, vẫn là người duy nhất…” - nghe kịch thế nào! Tưởng chừng chàng hiệp sĩ James Blunt đang vờ diễn màn hiệp sĩ si tình khờ khạo trước một công nương. Thương cảm đấy, nhưng không thấy vui vui là. Back To Bedlam là một album hay với High, You’re Beautiful, Goodbye my Lover, Out of my Mind, So Long Jimmy – một bài thơ vui với tay guitar huyền thoại Jimmi Hendrix… Nếu có thể tả nhạc như người ta tả tranh, thì nhạc của James Blunt theo phong cách tả chân hiện thực. James có tài thể hiện được những điều đơn giản một cách giản đơn, nhẹ tênh và hiệu quả. Đó là điều đặc biệt trong âm nhạc của anh. Nếu bạn chỉ biết James qua You’re Beautiful, đừng trông mong cả Back To Bedlam là một bài thơ tinh khôi và lãng mạn như thế. Cả album là một sự hòa trộn giữa niềm vui và nỗi buồn. Và nếu chỉ như vậy, chàng đại úy James đã làm rất khéo. Thượng Huyền

No comments:

Post a Comment